Ở thời điểm hiện tại, một cô gái trẻ đến ghé thăm đài tưởng niệm của một nhà văn nổi tiếng. Trên tay cô là cuốn hồi ký được viết bởi một nhân vật tự nhận mình là “tác giả”. Cô bắt đầu giở sách ra đọc. Bối cảnh diễn ra năm 1985 khi tác giả đang ngồi bên bàn làm việc, ông bắt đầu kể lại câu chuyện về một chuyến đi của mình đến khách sạn Grand Budapest vào năm 1968.
Tọa lạc tại Cộng hòa Zubrowka, một quốc gia giả tưởng ở khu vực Trung Âu, đất nước này trước đây đã bị tàn phá bởi chiến tranh và nghèo đói, vị tác giả trẻ nhận ra rằng đường từ sườn núi đến khách sạn từ xa xưa đã trở nên khó khăn. Nhiều trang bị đã lâu không được sửa chữa, và khách đến khách sạn ngày càng thưa thớt dần. Anh tình cờ gặp gỡ ông chủ già của khách sạn – Zero Moustafa trong một buổi chiều nọ, và họ đã đồng ý gặp nhau vào buổi tối hôm đó. Trong bữa ăn tối tại phòng lớn của khách sạn, Moustafa đã kể cho anh nghe những câu chuyện về cách ông nắm quyền sỡ hữu khách sạn và lý do ông không muốn nó đóng cửa.